Đã không còn sớm nữa Thiên Tuyền nhanh chóng thu xếp gọn tay nải của mình. Nàng nhẹ nhàng tựa vào tảng đá nhìn lên chân trời đã hình thành một lằn ranh đỏ rực. Kế bên nàng Âm Tà đứng dưới ánh chiều tà một thân tử y nhẹ nhàng lay động, tà mị đến không nên lời.
Nhìn vân trôi lơ lửng Thiên Tuyền như quá nhập tâm mà thẩn thờ. Âm tà chú ý nàng đã rất lâu vẫn chẳng thấy nàng động đậy.
Thiên Tuyền nàng thật mờ mịt mông lung, cảm giác không có mục đích làm nàng vô cùng khó chịu.
Đế Hy Bạch hắn như thế nào nàng không biết, tin tưởng hắn có kết quả gì nàng không biết, có lẽ khi tiếp tục di chuyển thì rốt cuộc sẽ có việc chân chính nàng muốn làm. Lựa chọn tin tưởng một người không dễ, nhưng còn sống là còn mạo hiểm. Bất giác lại nghĩ đến Các Uý Cẩn, hắn có biết Đế Hy Bạch chăng? Cả hai người bọn họ dường như đều lăn lộn có tiếng trên giang hồ mà nhỉ.
Âm Tà rốt cuộc đứng im không nổi nữa hắn đành phá vỡ không khía im lặng này. Dùng quạt nhẹ che nửa gương mặt, giọng cười hắn quanh quẩn trong tiếng gió.
"Ngươi tên gì?"
Bị lời nói của Âm Tà cắt đứt dòng suy nghĩ Thiên Tuyền giật mình đáp.
"Linh Tử... À ta nhầm là Đế Thiên Tuyền."
Nhẹ giọng đáp lời xong nàng nghe tiếng cười của Âm Tà chấm dứt.
Ngẩn đầu lên lại thấy đôi mắt trợn to của y như không thể tin được, Thiên Tuyền cười cười.
"Ngươi làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-o-doc/2061961/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.