Ngày hôm sau nắng vừa lên, tôi đã bị cả bốn tên lôi đến tiệm quần áo trong khi tôi chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra. Thì ra bọn họ kéo tôi đi là để tôi làm cái mắc treo di động của họ. Không biết bao nhiêu quần áo bọn họ lấy ra một mình đứa osin chả được mấy cân thịt như tôi phải vác. Khệ nệ bê đống đồ toàn hàng hiệu, giá cả cũng phải mấy chục triệu trên người, chắc có nhiều người nghĩ rằng tôi sẽ cười sung sướng lắm, nhưng có ai để ý đến sự chật vật của tôi không? Mà tôi thấy, bọn họ đúng là nhà giàu rảnh rỗi, tự nhiên đem một đống tiền đốt vào mấy nơi như thế này. Nếu cho tôi thì tôi có thể sống hàng tháng trời rồi.
Không những bị ép phải vác đồ cho họ, tôi còn bị bọn họ biến thành "chuột bạch" thử quần áo nữ họ mua. Rất nhiều bộ quần áo lòe loẹt được mang ra, có cả váy nhưng mỗi người một gu thời trang khác nhau nên cách chọn phối đồ cũng chẳng ai giống ai. Kiệt thì có vẻ thích sự lòe loẹt nên đồ hắn chọn toàn những màu sắc sặc sỡ, hết xanh lại đỏ, rồi tím, rồi vàng. Phong thì vẫn may là không thích con gái mặc váy lắm, suốt buổi chỉ thấy hắn gọi quần áo. Hắn cũng coi như một con người có gu thẩm mĩ tốt nên phối đồ rất hợp ý tôi. Còn Long thì chỉ thích màu trắng, cho nên đồ hắn chọn trắng toát từ đầu đến chân. Cứ bộ nào màu trắng thì hắn bắt tôi thử. Nhưng Thiên thì có phần đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-lung-o-sin-noi-dau-tim-thay-em/131786/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.