Tần Hề thản nhiên mở miệng: “Cậu hoàn toàn có thể giả ý đáp ứng yêu cầu của bọn họ, trước kế thừa cổ phần Vinh Vũ, sau lại chuyển cho tôi.”
“Cái gì?” Tôi có chút khó tin nhìn hắn.
Tần Hề cười một cái: “Đến lúc lão gia tử không còn, cũng không có quy củ nào nói không thể làm như vậy, trong lúc này tôi có thể giúp cậu tránh khỏi mọi can thiệp của Tần Phủ, bao gồm cả bằng hữu của cậu. Nói vậy bản thân cậu cũng rõ ràng, cậu không thể giữ phần tài sản này, đồ không còn ở chỗ cậu nữa, lực chú ý của Tần Phủ tự nhiên sẽ không còn hướng về cậu, đương nhiên cậu cũng có thể cân nhắc yêu cầu của hắn.”
Trong lòng tôi vô cùng thất vọng, vừa mới dâng lên chút mong chờ nháy mắt lại thất bại.
Tôi thở dài, nhìn Tần Hề nghiêm mặt nói: “5% cổ phần này không thuộc về tôi, nhưng cũng không nên thuộc về Tần tiên sinh. Chính như lời ngài nói, tôi không tham dự kế thừa di sản, cổ phần công ty này cũng nên thuộc về Tần Như tiểu thư, tôi không muốn trở thành biến cố trong đó. Nếu cự tuyệt Tần Phủ, nhất định phải hứng chịu áp lực hoặc là cực khổ nào, tôi sẽ cùng bằng hữu gánh vác, tuyệt không bởi vì tự bảo vệ mình mà làm hại tới người khác, tôi nghĩ bằng hữu của tôi cũng sẽ hiểu.”
Tần Hề cười lạnh một tiếng: “Không nghĩ tới Thạch tiên sinh thiện lương như vậy, cậu thật sự cho là mình có thể không đếm xỉa đến?”
“Tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sam-trong-thuy-phuc/2312121/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.