Tôi thở dài, giao muỗng ra: “Hay là, cô tự làm?”
Dương Huyên cũng hít mạnh: “Tôi còn tưởng là cậu khiêm tốn, thì ra thật sự chỉ có thể nấu chín.”
“Khiêm tốn? Tôi cũng chưa đạt đến cái phẩm chất này, trù nghệ của tôi thật sự chính là như vậy, bằng không cô làm đi, tôi cũng muốn học tập chút.”
“Nếu cậu không để ý, vậy để tôi làm đi, vốn nên là tôi hảo hảo tạ ơn, bằng vào chỗ nguyên liệu này tôi sẽ nấu ra một bữa tiệc lớn.”
Tôi giao nhà bếp cho nàng: “Vậy vất vả rồi, tôi mới vừa rồi còn cảm thấy mình rất lợi hại, không ngờ vừa vào bếp liền lộ nguyên hình.”
Dương Huyên lần nữa bật lửa lên: “Kỳ thật như vậy đã rất giỏi rồi, làm thành hay hỏng không quan trọng, ít nhất cậu nguyện ý xuống bếp, làm người nhiệt tình, đối xử với bằng hữu cũng tốt, nam nhân như cậu rất hiếm thấy.”
Tôi thừa nhận gật đầu: “Lời này không sai, rất nhiều người cũng nói như vậy, nhưng dưới tình huống bình thường, bọn họ còn thêm một câu 'Bộ dáng lại đẹp trai'.”
Dương Huyên khanh khách cười thành tiếng: “Chính là da mặt quá dày, cậu tự khen mình như vậy, tôi thật không biết phải nói tiếp như thế nào.”
Nhìn Dương Huyên bận rộn trong bếp, ánh mắt tôi nhạt xuống, tôi chưa từng nghĩ sẽ có thời điểm hài hòa như thế này. Tôi vẫn luôn coi nàng là kẻ địch, mỗi khi nghĩ đến sự thật Ôn Dương thích nàng, tôi đều như mắc xương cá, hận không thể lập tức khiến nàng biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sam-trong-thuy-phuc/2312119/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.