Trên ngương mặt anh tuấn của Ôn Dương không có bất cứ cảm xúc gì, hai con ngươi sâu thẳm như đại dương nhìn tôi, ngữ điệu thản nhiên: “Nếu thật là có tâm với em, đã ở lại Trung Quốc rồi, bằng không sao lại sau khi thổ lộ liền xoay người chạy đến Mỹ? Nữ nhân như vậy, em đi tìm làm gì?”
“Đây không phải là lỗi của cô ấy, ở Mỹ sẽ có điều kiện phát triển tốt hơn, là em khi ấy không muốn vướng chân Giang Ninh, quá cố kỵ, có rất nhiều việc cũng chưa kịp suy nghĩ rõ ràng. Nhưng mà mấy ngày nay em đã rất minh bạch, có vài người một khi đã mọc rễ trong lòng ngươi, cho dù lúc đầu không biểu hiện gì, nhưng một khi nhổ đi sẽ khiến ngươi đau đớn giống như khoét tim, con người em thiếu thốn tình cảm, đây là lần động tâm duy nhất của em suốt hơn hai mươi năm. Lời này có vẻ giả tạo, nhưng nói không chừng cả đời này em cũng chỉ yêu một người, nếu buông tay rồi, biết đâu lại phải chờ một cái hai mươi năm nữa.”
“Một đời chỉ yêu một người? Thạch Sam, khẩu khí thật lớn, em làm sao biết tương lai sẽ không gặp được người khiến mình càng thích hơn.”
Thanh âm Ôn Dương ẩn hàm tức giận, anh nghiêm nghị nói với tôi, “Vì một nữ nhân, em liền bỏ lại hết thảy ở đây, xa xứ bắt đầu lại một lần nữa? Một mình em ở nước ngoài sẽ gặp phải những khó khăn gì, em đã từng nghĩ tới chưa?”
Tôi nhìn Ôn Dương, thanh âm khô khốc: “Có, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sam-trong-thuy-phuc/2312042/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.