🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

[Ngoại truyện]



2



Sau khi tang lễ kết thúc, trong phủ Quốc sư khôi phục yên tĩnh.



Chỉ có Ôn Cảnh Tu không thể nhắm mắt lại, không còn tâm thiền định.



Ta trở thành tâm ma của hắn.



Hắn luôn nghe thấy bên ngoài Phật tháp có tiếng gõ cửa, sau khi mở ra chỉ có gió đêm, không có một người.



Sau đó, hắn mở rộng cửa Phật tháp suốt ngày nhưng hắn không đợi được người gặp nguy hiểm vô tình chạy về phía hắn cầu cứu.



Hắn như bị ám ảnh, cảm thấy ta còn ở bên cạnh hắn, thường xuyên nói chuyện với không khí: “Bệnh của ta đã không sao, cũng không thổ huyết nữa...... Nàng đừng tức giận. Thuốc nàng sắc, ta uống hết rồi, sau này đừng lấy m..áu của mình nữa... "



Hắn nhíu mày, chợt buông ra, cẩn thận dỗ dành ta: “Ta không muốn nàng bị thương đâu.”



Ta lơ lửng trong không khí, nghe rất buồn cười.



Kiếp trước sau khi ta c..hết ba năm, t.h.i t.h.ể đã sớm hóa thành xương trắng, làm sao còn có thể đứng dậy sắc thuốc cho hắn?



Hắn sống trong ký ức hư vô của mình, chỉ có như vậy mới có thể thoát khỏi sự hối hận tột độ.



Trong hai năm qua, hắn niệm Phật cho ta mỗi tối và dạy ta về Phật pháp.



Hắn trở về phủ sớm và không để ta phải đợi. Thỉnh thoảng, hắn đưa cho ta tất cả những bảo vật mà hoàng thượng ban thưởng.



Hắn vén mái tóc trong hư vô nói: “Đây là trầm cài tóc lưu ly của Tây Vực. Nhìn thấy nó ta nghĩ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sam-hoi-muon-mang/3575213/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.