[Ngoại truyện 1]
1
Hình như ta mơ về kiếp trước, sau khi ta c..hết.
Kiếp trước, ta không đợi được Tề Duật cứu mình.
Sau khi mổ xong m.á.u trong tim cho Ôn Cảnh Tu, ta đã bị thích khách đ.â.m một nhát kiếm c..hết trước cửa Phật tháp của hắn.
Đến c..hết, mặt ta vẫn còn nhìn về phía bên trong Phật tháp, hai tay còn chống lên cánh cửa lạnh như băng, để lại một đạo vết m..áu, cầu xin hắn từ bi, đi ra cứu ta.
Nhưng chờ đến khi t.h.i t.h.ể lạnh ngắt, bên ngoài vẫn còn yên tĩnh.
Lúc nắng sáng chiếu vào thân thể đầy vết thương của ta, nhưng không một chút ấm áp, hắn mới đẩy cửa Phật tháp ra.
Nghênh đón hắn là t.h.i t.h.ể khó coi của ta.
Không khác tưởng tượng của ta, hắn chỉ lẳng lặng nhìn thoáng qua, niệm Phật một tiếng siêu độ cho ta.
Người trong phủ nhìn t.h.i t.h.ể dính đầy đất, hỏi hắn xử lý như thế nào.
Hắn gảy chuỗi phật châu trong lòng bàn tay: “Hỏa thêu.”
Hạ nhân trong phủ kéo t.h.i t.h.ể của ta đi, lại bị hắn gọi lại.
Hình như đến lúc này hắn mới nhớ ra hắn đã cưới ta làm thê thất.
“Để lại, lập linh đường.”
Nhìn cảnh này, ta cảm thấy buồn cười.
Lúc còn sống, hắn không nhìn ta một cái, c..hết rồi, lại thực hiện nghi thức tanh lễ dạn cho chính thê, lập linh đường hạ táng, có ý nghĩa gì sao?
Cơ thể ta nhanh chóng được lau sạch sẽ.
Bọn họ lục lọi đồ đạc ta để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sam-hoi-muon-mang/3575212/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.