8
"Ai dám uống đồ ngươi làm, ai biết thuốc có sạch sẽ hay không! Phật tử bị tổn hại tu vi là do ngươi dùng thủ đoạn không thể để người khác biết phải không?”
Ta ngồi xổm xuống, nhặt chén thuốc bị đập hỏng lên, quay đầu trở về.
Mỗi bước đi, lồng n.g.ự.c đều đau, một lát sau trước n.g.ự.c trào ra một vệt m..áu.
M..áu trong tim đã mổ cho hắn, có cố gắng hơn nữa ta cũng không bù đắp được. Như thế, buông tha hắn, cũng buông tha chính mình.
Không trở về chỗ ở, lại một lần nữa gặp phải thích khách
Trong phủ Quốc sư loạn cào cào, Hứa ma ma thất kinh kêu: "Có thích khách!”
Nhưng vừa hô một tiếng, đã bị cắt cổ.
Nhìn người mặc đồ đen tới gần, chén thuốc trong tay ta rơi trên mặt đất, ta xách vạt váy, cố hết sức chạy trở về.
Chạy đến trước Phật tháp, đứng trước cánh cửa lạnh lẽo, không còn nơi nào để rút lui.
Nước mắt lưng tròng, ta liều mạng gõ cửa sắt Phật tháp: "Đại nhân, đại nhân... Cứu ta!"
Bên trong, chỉ nghe tiếng gõ mõ rất nhẹ và tiếng tụng kinh không ngừng.
Quá hoảng sợ.
Người bên trong đã nhập định, không nghe được ta cầu cứu khàn cả giọng.
Tiếng tụng kinh từng chữ từng câu đánh vào tim ta, giống như một chiếc búa nặng nề nện xuống, bị nện đến chảy m..áu.
Hắn biết rõ ta sẽ c..hết nhưng hắn vẫn lựa chọn thờ ơ lạnh nhạt. Hắn là thánh tăng thương hại chúng sinh, chỉ duy dồn tất cả sự oán hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sam-hoi-muon-mang/3575203/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.