Nụ cười trên môi cô bỗng nhiên dập tắt nhưng trong lòng cô lại cảm thấy vô cùng vui vẻ vì hôm nay cô đã làm được nhiều điều mà trước giờ cô chưa từng làm một mình. Lòng cảm thấy thanh thản hơn, lê đôi chân về nhà, hôm nay.... lòng cô cảm thấy vui.............
Đang đi bỗng điện thoại cô reo lên, rút máy ra, là Nam Phong gọi cho cô
“Alo!! Anh gọi tôi có việc gì?”
“ Em đang ở đâu vậy? Bố anh muốn em về nhà anh ăn cơm!!”
Trong phút chốc đến bản thân cô cũng không hiểu mình đang nghĩ gì nữa và cô nhận lời
“ Tôi sẽ nhắn tin cho địa chỉ tôi đang ở, đến đón tôi nhanh, tôi không muốn chờ lâu”
Giọng cậu ta có vẻ hớn hở vì mọi hôm có thể cô sẽ từ chối thẳng thừng nhưng hôm nay lại đồng ý nhanh như vậy
“ Anh sẽ không để em phải đợi lâu đâu”
Cô cúp máy thở dài nhắn cho cậu ta địa chỉ rồi ngồi ghế đá ở ngay bên đường.
“ Mình đang làm gì thế này? Ngồi chờ sao? Không giống mình ngày thường một chút nào!! Nhưng dù sao ngày kia cũng là mình phải bước vào nhà họ Cao làm con dâu rồi!! Mình nên an phận từ đây thì hơn. Cười lên nào!!”
Lòng tự nhủ rằng phải cười nhưng nước mắt cô cứ rơi không thể nào kìm nến được cảm xúc. Nam Phong đến nơi, mở cử sổ ra tìm Nhu rồi mới ra khỏi xe, cậu nhìn một vòng cuối cùng thấy cô ngồi ghế đá, vui mừng đi xuống bỗng cậu khựng lại
“ Cô ấy đang khóc??”
Dường như chân cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-o-gioi-tinh-dung-o-tinh-yeu/648645/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.