Hân Hân quấn người trong chăn không chịu dậy. Tiếng chuông báo thức to đến nỗi Ương phu nhân ở dưới lầu cũng nghe thấy.
Bà đi lên lầu, đẩy cửa phòng cô đi vào, xoắn tay áo lên kéo chăn khỏi người cô, nói:
"Hân Hân, mau dậy đi, chuẩn bị gì đi chứ, 5h chiều lễ cưới bắt đầu rồi đó!"
Cô vẫn chưa chịu dậy, lăn qua lăn lại nói:
"Tận 2h chiều mà mẹ, bây giờ còn sớm quá."
Trong lúc đó ở phía nhà họ Mạc lại xào xáo lên, chưa trang hoàng nhà cửa đầy đủ xong Mạc lão gia liền đẩy Mạc Khải Nghiên ra gara xe, bắt anh đến đưa cô đến khách sạn tổ chức tiệc cho bằng được.
"Cha, không phải theo truyền thống thì trước lúc cưới chồng không được gặp vợ sao?"
"Thôi đi ông tướng, hôm nay là ngày cưới, cứ gặp thoải mái." - Lão gia vỗ vỗ lưng anh nói.
"Thật là..."
Anh lái xe đến nhà cô, rõ ràng cha cố ý tìm cớ đẩy anh và cô lại với nhau, tiệc đã có người trong khách sạn lo, đâu cần anh và cô chứ.
Cuối cùng Hân Hân cũng bị mẹ khuất phục, đành phải đi làm vệ sinh cá nhân. Bà Ương gật đầu đi ra ngoài, cô vờ nghe lời đi vào phòng vệ sinh. Vừa nhìn thấy mẹ đi ra khỏi phòng cô liền trở lại giường, nằm xuống trùm chăn tiếp tục ngủ.
Anh đi thẳng vào cổng nhà cô thì gặp ngay Ương phu nhân. Đoán biết ý định của Khải Nghiên bà liền lên tiếng:
"Hân Hân đang ở trên phòng."
Anh gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-mot-buoc-lac-nhau-mot-doi/3069854/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.