Anh dừng tay lại, bế cô bé đặt lên đùi, dỗ dành nói:
"Tiểu bảo bối, ngồi sang một bên để anh bác sĩ làm việc nhé."
Cô bé chu miệng nhõng nhẽo quay sang phía Ương lão gia nói:
"Cha ơi, anh bác sĩ sắp làm anh rể con đúng không ạ?"
Ông nhìn ông Mạc cười:
"Con bé này đừng có quấy anh rể như thế chứ?"
Ông Mạc hoàn toàn quay về cùng phe với cô bé, giọng điệu pha chút đùa cợt nói:
"Không sao, phải quấy anh rể thật nhiều, anh cháu lúc nào cũng lo công việc không thôi."
Anh ngán ngẩm lắc đầu.
Hân Hân dọn thức ăn ra bàn. Bữa cơm trải qua rất lâu, mọi người nói chuyện rôm rả chỉ trừ hai người, Bảo Hân và Mạc Khải Nghiên.
Ăn xong cơm cô cùng mẹ rửa bát rồi đi lên phòng.
Bảo Bảo canh đúng hai giờ chiều mới đón taxi đến nhà Hân Hân. Vừa đến cổng đã gặp đúng lúc Mạc Khải Nghiên vừa lái xe ra ngoài.
Hân Hân vừa nhìn thấy cô thì rạng rỡ hẳn. Cô cứ nghĩ sẽ đi chung xe với Hân Hân. Không ngờ đấng phụ huynh lại muốn con trẻ gần gũi nhau liền để Hân Hân đi cùng với Mạc Khải Nghiên. Còn một "sát thủ ẩn danh" đang kẹt xe trên đường đó là Tiêu Mặc. Cũng may tài lạng lách của Mặc Mặc không tệ nên đến kịp, vừa đến nơi đã lôi Bảo Bảo lên xe.
Xe khởi động, toàn thể "Hội phụ huynh" vui vẻ đi vào nhà. Bảo Bảo quay sang hướng Tiêu Mặc đang lái xe hỏi:
"Mấy ngày nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-mot-buoc-lac-nhau-mot-doi/3069851/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.