Nhìn thấy cô xuất hiện ở ban công Hân Hân vô cùng ngạc nhiên nói:
"Cậu ở đâu chui ra thế?"
Dì An đi xuống lầu. Bảo Bảo cười cười vừa tìm điện thoại vừa nói:
"Mình sang nhà Kỷ Minh Hàn."
Bảo Hân trố mắt chạy ra ban công, nhìn qua phía nhà Kỷ Minh Hàn:
"Nhà hai người sát cạnh nhau hả?"
Bảo Bảo gật đầu.
Hân Hân từ trên cao nhìn sang xung quanh, xuýt xoa khen:
"Nhà của hai người thật đẹp!"
"Cái gì là nhà của hai người hả?" - Bảo Bảo bỏ điện thoại vào túi nói.
"Cậu cứ đi qua đi lại như thế chẳng khác nào là nhà chung." – Hân Hân vui vẻ cười cười nói.
"Cái cậu này. Đi thôi." - Cô tranh thủ mắng yêu Bảo Hân.
Cô và Hân Hân xuống lầu vừa đúng gặp Vân Thuần đi học về, cả hai được làm quen với nhau.
Xe hơi của Hân Hân chạy băng băng trên đường. Tuy buổi sáng chỉ mới 8h nhưng trời nắng rất gắt, nắng đến không chịu nổi. Bảo Hân vặn lớn máy điều hoà, khí lạnh thổi ù ù mát lạnh, Hân Hân thoải mái lái xe.
Xe hơi dừng trước nhà hiệu trưởng Dương. Bảo Bảo xuống xe nhấn chuông cửa, Hân Hân sợ nắng nên trú trong xe.
Chờ rất lâu mà không thấy người ra mở cửa nên Bảo Bảo nhấn thêm vài lần chuông cửa. Trong nhà vọng ra tiếng cãi nhau lớn tiếng, còn có những câu: "Vậy thời gian qua ông nuôi con bé đó ở ngoài đúng không?", "Ba mẹ, con đi đây!"…
Cửa nhà Tiêu Mặc hé mở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-mot-buoc-lac-nhau-mot-doi/3069834/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.