Ngày hôm sau, Bảo Bảo mở điện thoại mới thấy tin nhắn của Tiêu Mặc, rốt cuộc cô ấy cũng về rồi. Cô định gọi điện cho Bảo Hân không ngờ cô nàng lại gọi cho Bảo Bảo trước, xuýt nữa làm cô hết cả hồn.
"Tiêu Mặc về rồi đấy." - Tiếng Hân Hân ong ong trong điện thoại.
"Mình mới biết." - Cô hụt hứng đáp lại, cứ tưởng mình là người đầu tiên biết, ai ngờ....
Hân Hân nghe giọng của Bảo Bảo xong mới nói tiếp:
"Sang nhà cậu ấy đi!"
"Thành phố X thiếu gì nơi tụ tập, tại sao lại phải đến nhà cậu ấy?" - Giọng điệu cô chút miễn cưỡng.
"Cậu nói gì vậy? Đừng nói là cậu sợ đắc tội với hiệu trưởng Dương đấy nhé?"
Bị nói trúng tim đen cô không còn gì chối cãi, đành ậm ừ gật đầu. Bên kia đầu dây Bảo Hân phá lên cười rồi trêu cô là nhát gan, chuyện bé xíu vậy mà cũng sợ.
"Cậu cười đủ chưa hả?" - Bên này Bảo Bảo tức giận chống hông nói.
Bảo Hân đứng dậy lại gần tủ quần áo lựa chọn vài bộ rồi nói:
"Được rồi, biết rồi, vậy có đi không?"
Bảo Bảo đầu dây bên này cười cười đứng dậy khỏi giường rồi vào nhà vệ sinh.
"Đi, được chưa? Ra đón tớ nhé!"
Hân Hân cúp máy, mang quần áo vào phòng thay đồ.
Bảo Bảo nhìn vào gương trước mặt, vút vút tóc buộc lên cao.
Đánh răng rửa mặt xong, cô mở tủ quần áo ngắm qua lại một lượt, cô định gọi nhờ Vân Thuần giúp mới nhớ ra cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-mot-buoc-lac-nhau-mot-doi/3069831/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.