Tháng năm đầu xuân, ánh nắng nhu hòa, Vệ Nguyệt Nhi thân mặc tố ý lựa trắng như có điều suy nghĩ, cùng thiếp thân cung nữ Tiểu Trúc lặng lẽ đến Lan Hiên Các nơi này là chỗ Giang Ngọc chuẩn bị cho Sơn Khẩu Lan Tâm.
Nàng tạm thời không thể xác định tâm tư thật sự của Sơn Khẩu Lan Tâm, phải chăng giống như Xích Long nói là người có thể sử dụng, là ám sứ của Đông Doanh?
Hai người đến cửa hông của Lan Hiên Các, bỗng nhiên thấy một bóng người từ bên trong đi ra, Vệ Nguyệt Nhi vội vã lắc mình cùng cung nữ Tiểu Trúc trốn vào một góc, âm thầm theo dõi. Chỉ thấy người bên trong bước ra là một bạch sam thiếu niên, bóng lưng cao gầy phiêu dật của thiếu niên kia rất quen thuộc, Vệ Nguyệt Nhi nhìn thấy không khỏi nhíu mày, người này không phải người khác, dĩ nhiên là đế vương Giang Ngọc cải trang thành.
Lúc này, từ bên trong lại chạy đến một thiếu nữ tay cầm bội kiếm, gọi Giang Ngọc lại nói: "Bệ hạ, đi thong thả, Lan Hầu sai Thu Nguyệt đưa chiếc khăn này cho người."
Giang Ngọc nghe tiếng, vội vàng dừng bước quay đầu nghi hoặc nhìn thiếu nữ vừa chạy đến, lại hòa nhã nhìn chiếc khăn màu hồng nhạt thiếu nữ đưa đến, nhận ra đó là vật Sơn Khẩu Lan Tâm thường dùng, liền nhận lấy đưa lên mũi ngửi một cái.
Giang Ngọc cử chỉ phong lưu đa tình, tuấn dật dụ hoặc, không khỏi làm thiếu nữ đỏ mặt cúi đầu, cung kính nói: "Lan Hầu nói khăn của bệ hạ bị nàng làm bẩn, cho nên đem chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/937753/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.