Nhìn tư thái đầy mê hoặc của vưu vật trong lòng và đồi núi cực đại vô cùng xinh đẹp, thực sự khiến Giang Ngọc nhột nhạt khó nhịn, Giang Ngọc ánh mắt dao động lại thấy được nơi tư mật trống trải xinh đẹp tuyệt nhiên bất đồng với những nữ tử bình thường của Ngọc Hồ Ly, chỉ thấy nơi tư mật tuyệt mỹ giữa hai chân trơn bóng không một sợi lông, căn bản không có rừng rậm đen nhánh như người thường nên có, đả kích thị giác như thế khiến người ta nhảy nhót, thẳng tắp đánh vào cảm quan của Giang Ngọc.
Giang Ngọc nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng thầm nghĩ đến Ngọc Hồ Ly nổi danh trong chốn giang hồ quả thật là danh bất hư truyền, không hổ là nữ nhân có thể khiến vô số nam nhân thiên hạ phải quỳ gối dưới váy, nghĩ đến tiểu mỹ nhân xinh đẹp như thế có thể nào không khiến người ta tâm viên ý mã, liều mình nếm thử. Nhưng sau này cũng không thể cho phép con hồ ly tinh này không kiêng nể gì cả mà đi thông đồng người khác nữa. Nghĩ vậy, Giang Ngọc cuối cùng không nhịn được vươn tay cẩn thận chạm vào hai khỏa mềm mại như mây cao vót trước ngực, âu yếm chà đạp, vừa chạm đến liền truyền đến xúc cảm cực kỳ mềm mại động lòng người, bất giác bàn tay lại vội vàng xoa nắn vài cái, chỉ cảm thấy đôi chí bảo này xúc cảm quả thật không giống bình thường, giống như hai quả bóng nước, rung động chọc người thương tiếc, không nhịn được muốn tiến thêm một bước thưởng thức một phen.
Giang Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/937751/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.