Nghe được Liễu Ngự Hàn dĩ nhiên muốn Giang Trí Viễn, trong lòng Giang Ngọc thoáng chốc liền dâng lên một ngọn lửa vô danh, nàng cũng không từng nghĩ tới để người tận trung với nàng rời xa nàng, huống hồ còn là đưa cho nữ nhân khác!
Cho dù người đó là trưởng bối của nàng, ân sư của nàng cũng tuyệt đối không thể!
Trí Viễn là người của riêng Giang Ngọc nàng, nàng ấy chỉ thể thể trung thành với nàng, những người khác đừng mơ tưởng có được nàng ấy...
Giang Ngọc tức giận đứng dậy, phất tay áo, liền muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu như muốn nàng dùng Giang Trí Viễn làm điều kiện mới có thể đạt được mục đích hợp tác, vậy nàng thà rằng bỏ qua không làm, trên đời này cũng không phải chỉ có một loại phương pháp này mới có thể giải quyết được vấn đề của nàng....
....
Liễu Ngự Hàn nâng tay bắt lấy cánh tay Giang Ngọc, cũng rất nhanh đứng dậy, sâu thẳm nhìn Giang Ngọc vẻ mặt vô cùng chán ghét, nhẹ nhàng cười nói: "Ngọc Nhi, vì một thuộc hạ, đáng để phá hỏng toàn bộ kế hoạch đang êm đẹp sao?"
Giang Ngọc cũng không nâng mắt nhìn Liễu Ngự Hàn, chỉ là lạnh lùng trả lời: "Nếu như sư phụ muốn chính là thứ khác, Ngọc Nhi chắc chắn thỏa mãn tất cả yêu cầu của sư phụ, nhưng ngoại trừ Trí Viễn! Nàng là người của ta, cả đời bản hầu cũng sẽ không để nàng rời đi!"
Liễu Ngự Hàn nghiêng mặt, biểu tình như là không giải thích được, nghi hoặc nói: "Vì sao Ngọc Nhi lại lo lắng cho nàng như vậy? Lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/937659/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.