Giang Trí Viễn thần sắc đỏ bừng đưa lưng về phía Giang Ngọc, đưa tay chậm rãi kéo mở vạt áo, chậm rãi cởi ràng buộc nhiều năm quấn trước ngực...
...
Giang Ngọc ở một bên nghiêng đầu lẳng lặng nhìn Giang Trí Viễn động tác chậm chạp, nàng đưa tay nhặt lấy đoạn vải trắng được Giang Trí Viễn đặt ở một bên, ngạc nhiên nói: "Vì sao phải quấn nhiều vải như vậy? Không khó chịu sao?"
Giang Trí Viễn khẽ kéo vạt áo, dùng khóe mắt nhìn chủ tử đang tỉ mỉ quan sát đoạn vải quấn ngực được nàng đặt ở một bên, cuống quít đưa tay đoạt lại, xấu hổ cười nói: "Trí Viễn vẫn luôn dùng thân phận nam tử để hành sự, dùng nó cũng là vì thuận tiện hành sự mà thôi!"
Giang Ngọc khẽ động lông mày dán sát vào sau gáy của Giang Trí Viễn, cười xấu xa nói: "Có khoa trương như vậy sao? Để ta nhìn ngươi xem!"
Giang Trí Viễn nhất thời không hiểu ý của chủ tử, liền quay đầu nghi hoặc nhìn lại, vừa lúc đối diện gương mặt đang dán sát của Giang Ngọc, nhất thời dung mạo tuấn mỹ gần kề làm cho Giang Trí Viễn kinh hoàng không ngớt, nàng vội vàng dời mắt, nói lắp bắp: "Hầu gia muốn nhìn cái gì?"
Giang Ngọc nhíu mày mất hứng nhìn Giang Trí Viễn có ý định né tránh nàng, lại nở một nụ cười xấu xa: "Ta nói, để ta nhìn xem ngực ngươi có lớn hay không!" Nói xong, nàng lập tức kéo trung y vốn không chút phòng bị của Giang Trí Viễn xuống, cúi đầu hiếu kỳ quan sát...
Chỉ thấy trên mỹ mỹ trắng nõn, quả nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/937634/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.