Đúng là sỉ nhục!!!
Hung hăng lấy cái khăn tay hỉ mũi một cái- có chết ta cũng không thừa nhận thứ nước đỏ choét dính đầy trên khăn tay là máu mũi của ta!!
May là Molly Weasley cứ đinh ninh và vì ta ốm yếu, cộng thêm với thời tiết oi bức mà ngất đi – nói chung cái phương diện này không có liên quan gì đến máu mũi cả.
Bà ta đặt ta lên cái giường nhỏ của Ginny, sau khi ta tỉnh lại, đưa cho ta một tấm khăn, không phải chất lượng thượng thừa, thế nhưng thêu thùa kỳ công.
“Con yêu, con nóng quá mà ngất xỉu” Bà ta dùng đũa phép gọi tới một tấm khăn lông nhỏ, sau đó làm lạnh, làm ướt, rồi lau lên mũi ta. ” Mẹ nghĩ con nên nghỉ ngơi một chút, nhìn xem một năm nay con đã gặp phải những chuyện gì.”
Ta ở trong lòng dẩu môi một cái – hứ, cái này là đến từ Trường Sinh Linh Giá vĩ đại luôn luôn bất tử – Chủ Hồn chết tiệt với thằng ngu Cứu Thế CHủ đó thật là xứng đôi vừa lứa.
Đối với tình hình gia tộc Weasley, ta đã hiểu sơ sơ, từ cái con nhóc ngây thơ dễ gạt moi móc ra tin tức là chuyện dễ cực kì.
Con ranh đó thường xuyên oán giận chuyện nhà mình nghèo khổ.
Thế nhưng theo cái nhìn của ta, có được gia đình yêu thương, nó đã là một đứa hạnh phúc lắm rồi.
Ta cho tới bây giờ vẫn còn nhớ kĩ gương mặt lạnh lùng của những người chiếu cố cho đám trẻ trong cô nhi viên, ánh mắt lạnh lùng thậm chí đã được coi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam/91405/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.