Lục Thế Nam lái xe chở Ý Noãn đến một khu nghỉ dưỡng cách biệt với Bắc Thành ba chục phút lái xe.
Lục Thế Nam nhanh chóng xuống xe chạy vòng qua mở cửa cho Ý Noãn.
Nhìn xung quanh là đồi núi yên tĩnh, Ý Noãn bước xuống xe không khỏi chăm chú nhìn. Trước mắt cô còn có một căn biệt thự mộc mạc phù hợp với phong cách ở đây.
Cô nhìn Lục Thế Nam hỏi: " Tại sao lại lên tận đây?" - Hiện giờ cũng phải mười giờ còn hai tiếng nữa đã qua ngày mới.
"Em ra đây đứng cho mát, bên này cảnh cũng đẹp hơn. "
" Anh dẫn tôi lên đây là để ngắm cảnh?"
Lục Thế Nam trìu mến nói: " Tất nhiên không chỉ đến đây ngắm cảnh, không phải đã nói rồi sao anh tổ chức sinh nhật cho em. "
Ý Noãn liếc qua chiếc bàn dài bên cạnh, trên mặt bàn có đầy đủ dụng cụ nấu ăn, cô lại thắc mắc hỏi: " Có cả đồ để nấu ăn luôn sao? "
Lục Thế Nam khẽ cười: " Đó là chuẩn bị cho món quà sinh nhật đầu tiên anh tặng em. "
Y Noãn nhìn anh không hiểu.
Lục Thế Nam giải thích: "Sinh nhật thì phải ăn mì trường thọ. "
Dứt lời Lục Thế Nam tiến vào căn bếp nhỏ, nguyên liệu cũng đã được chuẩn bị đầy đủ, anh nhìn sơ một lượt mới hài lòng sắn tay áo lên thuần thục nấu mì cho Ý Noãn.
Đường nét trên bắp tay cũng theo động tác sẵn tay áo của Lục Thế Nam mà lộ ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3614995/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.