Khi Lục Thế Nam tới Ý Noãn đã chuyển xuống dưới tầng ba, biết được phòng của cô anh lập tức đi xuống.
Khác với phòng thương gia, dưới đây một phòng tận 8 người, vừa nhỏ vừa chật chội cũng không có nhà vệ sinh riêng.
Thấy anh bước vào ai cũng nhìn Lục Thế Nam với con mắt lạ lẫm, từ trang phục đến phong thái của anh ai cũng dễ dàng đoán ra người đàn ông lịch lãm giàu có này không nên xuất hiện ở đây.
Y Noãn thấy anh bước vào thì không khỏi ngỡ ngàng, phải nói để anh bước vào đây đã là điều khó khăn nhưng cô không cảm động ngược lại càng tò mò xem anh định làm gì.
Lục Thế Nam nén đi cảm giác khó chịu trong người mình, chỉ sợ ngay tức khắc anh sẽ đi ra ngay. Nhưng nghĩ đến
Y Noãn, anh cố thuyết phục mình mà từ bước đi đến cạnh cô.
Thấy Y Noãn cũng đang nhìn mình, anh khẽ nhếch miệng tỏ ý muốn cười nhưng lại ít khi cười khiến nụ cười của anh dù có đẹp nhưng trông vẫn mất tự nhiên vô cùng, mọi người xung quanh vẫn đang nhìn hai người họ hóng hớt.
Lục Thế Nam không quan tâm, anh cúi người nói với Y Noãn: "Em thấy phòng trên kia không thoải mái à, hay anh đổi phòng rộng hơn cho em nhé, ở đây.. "
Lục Thế Nam chưa nói hết câu Y Noãn lên tiếng cắt ngang: " Lục Thế Nam anh là đang cố tình không hiểu?"
Y Noãn nói một câu trúng phốc, Lục Thế Nam nhói lên nhưng trên mặt vẫn cố bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3614975/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.