" Đến mức phải đuổi à? "
" Cậu nghĩ sao?" - Hoàng Kì Văn hỏi ngược lại.
" Nhưng đâu nghiêm trọng như thế "
"Nam, từ khi nào cậu lại thương xót cho Ý Noãn như vậy"
"Ý cậu là gì?"
"Cậu không ghét cô ấy như lúc trước" - Hoàng Kì Văn không hỏi mà khẳng định điều đó.
" Không biết nhưng không cảm thấy bài xích giống trước, nhưng cũng không thể nói là không ghét được "
Đôi lúc Hoàng Kì Văn nghĩ có phải tư duy của Lục Thế Nam cũng chả tốt hơn Dương Anh Kiệt là bao, tuy bề ngoài có lạnh lùng có tài giỏi đến đâu nhưng dây vào mấy chuyện này cũng chả thể tự mình hiểu mình được.
"Bỏ qua chuyện này đi, cậu giải quyết chuyện trước mắt cho tôi đã "- Lục Thế Nam một lần nữa nhắc nhở Hoàng Kì Văn chuyện chính mà anh gọi điện dem để nhờ.
" Cậu nói tôi nghe xem, cậu có thích ăn đồ của Y Noãn nấu không "
" Ăn cũng hợp vị. "
"Lục Thế Nam cậu là ông chủ của cô ấy cơ mà? Nếu cậu không dùng được uy lực của mình để ép cô ấy nấu lại những món trước kia, thì cậu tập ăn những món đó đi. Ý Noãn đã nói gì nhỉ.. à là vì sức khoẻ của cậu, nếu tôi là cậu tôi sẽ về nhà chịu ăn những món đó tiếp "
Thật ra những món đó anh đã phải ăn một tuần nay rồi nên nó không còn ghê như lúc đầu nữa, nhưng bảo anh có thể ăn chúng hay không thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572912/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.