"À phải rồi thiếu gia, hôm nay tôi đã tìm được người phù hợp, là một cô gái trẻ. " - Bà quản gia không quên hỏi ý kiến của Lục Thế Nam.
" Bác gặp cô ấy khi nào? "
" Vừa lúc nãy, là một cô gái tốt cô ấy còn giúp tôi cầm đống đồ này cả một đoạn đường. "
Bà còn nói thêm: "Mà cô ấy cũng rất tội, tuy chúng tôi mới nói chuyện với nhau nhưng qua cách cô ấy nói chuyện tôi đại khái hiểu được hoàn cảnh cũng cực khổ, cậu biết không cô ấy còn không có nổi một cái điện thoại. "
Nhớ lại Ý Noãn bà lại càng thương, thật mong ông chủ có thể đồng ý cho con bé đến làm: " Con bé thật thà chân chất lắm, tôi tin sẽ không làm cậu thấy khó chịu đâu. Hay để con bé đến gặp cậu cho cậu yên tâm nhé?"
Thấy bà quản gia nhiệt tình đề cử cô gái đó như vậy, Lục Thế Nam cũng tin tưởng bà: " Bà đã thấy tốt thì cứ chọn cô ấy đi, đợi có dịp con sẽ tự mình xem. "
Bà quản gia vui vẻ nói: " Vâng, cảm ơn cậu, thiếu gia. "
Hai ngày sau Ý Noãn nghĩ hôm nay chắc là thích hợp để gọi điện cho bác ấy rồi.
Trước khi đến công ty làm việc, Y Noãn đến khu điện thoại công cộng bấm gọi cho bà quản gia.
Không đợi lâu rất nhanh bên kia đã có người bắt máy: "Alo? Ai thế. "
" Là con đấy ạ, bác còn nhớ con không?"
Vừa nghe giọng bà đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572902/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.