Ôm chặt hai chân mình, Bác Linh ngục mặt vào đầu gối khóc lớn, nhớ đến ngày hôm qua Bác Linh lại càng sợ hãi, nếu lỡ tất cả mọi người biết chuyện họ sẽ nghĩ sao về cô? Nếu để mẹ cô biết chắc chắn bà ấy cũng sẽ đau lòng mà đổ bệnh. Trách ai được đều tại số cô quá xui xẻo rồi..
Lấy bộ đồ từ trong tủ ra Bác Linh bước vào phòng tắm, khi soi mình ở trong gương trên người là chằn chịt vết hôn lớn nhỏ. Bác Linh mở nước thật lạnh dùng đồ chà lưng cà thật mạnh vào cơ thế.
Với Bác Linh đây chính là những dấu vết bẩn thỉu nhất.
Ở bên này, Dương Anh Kiệt đã gọi điện cho Hoàng Kì Văn
" Cô để ý bệnh nhân phòng 23, ông ấy đang có dấu hiệu chuyển biến tốt, thông báo với người nhà của họ luôn đi.
" - Hoàng Kì Văn đang bàn giao công việc cho đồng nghiệp của mình, điện thoại trong túi reo lên, anh nhìn thấy là Dương Anh Kiệt gọi đến: "Cứ như vậy đã, tôi xin phép đi trước. "
Hoàng Kì Văn vừa bắt máy Dương Anh Kiệt đã thành khẩn nói: "Alo, Văn cậu phải giúp tớ."
"Cậu lại gây chuyện gì. "
" Gặp nhau đi, gặp rồi tớ kể. Gọi cả Nam nữa. "
"Bây giờ không được, tôi còn một ca phẫu thuật. Tối nay được không, tôi gửi địa chỉ cho hai người tới. "
" Được, được."
Kết thúc cuộc gọi, Hoàng Kì Văn quay về phòng làm việc của mình, chuẩn bị cho ca phẫu thuật sắp tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572898/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.