Lại gần Dương Anh Kiệt, Bác Linh lay nhẹ người anh nói: " Nè anh mau dậy đi, không thể ngủ ở đây. "
Nhưng con người này làm sao còn biết cái gì nữa, đây không phải là khách mà là ông chủ của cô đấy, cô không biết nên làm gì cho phải. Lỡ làm sai cô sẽ phải chịu thêm tội với anh cho xem.
Cô không biết điện thoại của anh để gọi điện cho ai, cũng không biết nên làm gì nhưng ở đây nhiều phòng như vậy, chắc chắn sẽ có một phòng riêng dành cho Dương Anh Kiệt để anh ở đó nghỉ ngơi cũng được, nghĩ vậy Bác Linh lại cúi người xuống hỏi: "Ông chủ, rốt cuộc anh ở phòng nào? Đây không nơi để ngủ. "
Dương Anh Kiệt nghe không hiểu lắm, là cô gái ngồi với anh lúc nãy chưa biết anh ở phòng nào sao? Nghĩ nghĩ vậy Dương Anh Kiệt nhớ nhớ nói: " Phòng ở tầng cao nhất. "
"Cao nhất!!!! Sao lại hành cô như vậy, cô còn phải về nhà cơ mà, bây giờ phải dọn dẹp và đưa anh lên đó luôn sao?" Bác Linh nghĩ.
Tuy không đành lòng nhưng Bác Linh vẫn phải dìu Dương Anh Kiệt lên, thấy trong túi anh rơi ra một tấm thẻ là tấm thẻ VIP ở đây, tấm thẻ này còn có thể dùng để đi cho thang máy riêng nữa. Dù gì Dương Anh Kiệt cũng là ông chủ ở đây cô không thể để anh đi chung thang máy cho nhân viên đúng chứ? Cầm tấm thẻ lên, Bác Linh đưa
Dương Anh Kiệt bước vào thang máy dành cho khách VIP.
Khó khăn lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572897/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.