Quả nhiên cách của Vũ Nghi Sương chỉ rất hiệu quả, mọi người trong công ty nhất là những người thuộc bộ phận lao công đều bắt đầu có ác ý với Ý Noãn.
“ Sau khi dọn dẹp xong khu vực này thì lên tầng tiếp theo làm việc đi. “
“ Chỗ này chưa sạch rõ ràng còn nhiều bụi như vậy, Ý Noãn cô có thực sự dọn dẹp không? Tính làm qua loa cho xong đấy à. “
“ Tôi sẽ cố gắng hơn. “ - Ý Noãn nhẫn nhịn nói.
Mấy hôm nay Ý Noãn đã cảm nhận được sự khác thường của mọi người đối với mình, đúng hơn là từ khi gặp Tố Giai Tuệ đến giờ, Ý Noãn suy nghĩ: “ Là cô ấy giở trò? “
“ Sao còn đứng ngơ đó, mau đi làm nhanh! “ - Là vị đồng nghiệp nữ đó, cô ta quát to lên vẻ mặt không giấu nổi sự khó chịu với Ý Noãn.
Ý Noãn không dám chần chừ lâu liền nhanh chóng rời đi để làm việc.
“ Sao rồi, có phải dễ chịu hơn rất nhiều không? “ - Là Vũ Nghi Sương gọi điện tới.
“ Ừm, cách của cậu rất hay. “ - Giọng Tố Giai Tuệ không giấu được vui mừng.
“ Nhưng mà.. tớ không muốn thấy cô ta xuất hiện ở đây. “ - Để Ý Noãn tiếp tục làm ở đây chính là nỗi lo lớn nhất của Tố Giai Tuệ, nếu vô tình cô ta và Lục Thế Nam gặp nhau thì thế nào, tuy Lục Thế Nam có ghét Ý Noãn nhưng đâu ai nói trước được chuyện gì.
“ Làm gì cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572893/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.