Hai người đang ăn cơm trưa cùng nhau, Ý Noãn hỏi: “ Tiểu Linh năm nay em bao nhiêu tuổi? “
Tiểu Linh nhai hết miếng cơm trong miệng rồi đáp: “ 19 tuổi ạ. “
“ Em không đi học hả. “
“ Vâng “
Ý Noãn tò mò hỏi tại sao.
Bác Linh cắn đũa thành thật trả lời: “ Vì nhà em nghèo, không có tiền cho em học, em đợi bảo lưu một năm. Cũng sắp qua năm mới rồi, em cũng sẽ đi học lại. “
“ Chị xin lỗi, chị không cố ý hỏi. “
Bác Linh cười cười nói: “ hì hì em biết mà, em không nghĩ gì đâu. “
“ Thật ra cuộc sống của chị cũng không tốt. Tiểu Linh em được đi học nhất định phải cố gắng học đấy nhé, vì chị bằng tuổi em không được học đại học. “
Bác Linh bất ngờ nhìn Ý Noãn. Ý Noãn chỉ cười một cái rồi nói: “ Sau này có dịp sẽ kể em nghe. “
……………………………………………
Lục Thế Nam đang làm việc bỗng điện thoại reo lên, nhìn màn hình là Hoàng Kì Văn gọi đến. Dừng việc gõ máy tính, Lục Thế Nam nhấc máy: “ Chuyện gì? “
“ Tối nay cậu rảnh không? Qua quán bar của Kiệt đi, cậu ta về rồi. “
Lục Thế Nam chưa kịp nói thì Hoàng Kì Văn lại bảo: “ Không được từ chối đâu đấy, lâu rồi chúng ta không gặp nhau. Kiệt nói nếu cậu không tới thì chúng ta sẽ đổi địa điểm qua nhà cậu tụ tập. “
Lục Thế Nam bóp hai bên thái dương đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572886/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.