Ý Noãn đã làm việc ở công trình gần một tháng, trong suốt một tháng nay cuộc sống của Ý Noãn đã khá hơn ít nhất là đủ tiền ăn hằng ngày còn về chỗ ngủ, hiện tại chỉ có thể tiếp tục ngủ ở con đường nhỏ đó rồi cố gắng tiết kiệm mới thuê được một căn nhà giá rẻ.
Hôm nay có ít việc nên khi hết giờ làm Ý Noãn lại chạy đến cửa hàng bán đồ ăn để bưng bê. Đây là công việc mà cô tìm được sau nửa tháng làm ở công trình.
“ Con đến rồi ạ “ - thấy trong quán khá đông khách Ý Noãn chào hỏi hai ông bà chủ quán rồi liền chạy vào mặc đồng phục, nhanh chóng ra phục giúp ông bà.
“ Đây, đưa cho khách bàn số 3 “ - ông cụ đưa khay đồ ăn cho Ý Noãn.
Đây là một cửa hàng bán đồ ăn địa phương, tuy không quá nổi bật trên góc đường nhưng khẩu vị ở đây được nêm nếm thanh đạm lại rất được lòng khách đến ăn đặc biệt là các vị khách trung niên hoặc công sở.
Ngày thường tầm lúc chiều Ý Noãn sẽ kết thúc công việc ở công trình rồi chạy đến quán ăn làm việc đến tối, hai ông bà chủ đều rất thương Ý Noãn một phần vì con cháu họ ở xa nên ít khi về thăm một phần khác là vì tội nghiệp Ý Noãn sống một mình mà liền xem cô như người thân trong nhà đây là điều khiến Ý Noãn cảm động và rất thương hai ông bà.
Sân bay thành phố:
“ Thế Nam em ở đây “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572880/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.