Chiến tranh là một bệnh dịch, lòng người trong liên minh hoang mang, chỉ có những binh lính không còn đường lui mới xông pha trận mạc, vận may của liên minh dường như sắp được viết lại, ngọn lửa chiến tranh từ biên giới lan đến đảo thành, chiến lược chiến tranh thay đổi liên tục, đảo thành cuối cùng cũng thất thủ.
Quân đội của liên minh từ đảo thành bắt đầu lùi lại mấy chục cây số để đóng quân, trong bầu không khí hỗn loạn và căng thẳng như một con chim cô đơn sắp rơi, dũng cảm là huy chương của binh lính, không một ai lựa chọn lùi bước.
Máy điện báo của quân đội kêu liên tục, tất cả binh lính ngoài những người bị thương nặng không ai trở về, Kỷ Ương Nam bị thương trong giao tranh, viên đạn xuyên qua bả vai đã từng bị thương của anh, không biết có để lại di chứng không, mấy đêm liền anh đều đau đến không ngủ được.
Bầu trời bị pháo lửa cày xới đều mênh mông sương mờ, mặt trăng trốn đi, Kỷ Ương Nam sẽ dựa vào chân núi nơi quân đội đóng quân để hút thuốc, thuốc là do binh lính dưới quyền đưa cho, họ lén lút giấu đi rồi lại lén lút dùng để lấy lòng anh, Kỷ Ương Nam chưa bao giờ bạc đãi họ, thản nhiên chấp nhận, cũng sẽ thường xuyên nghe họ trò chuyện, thuốc lá nồng nặc dường như đều dính mùi thuốc súng, tay phải của anh cũng bị thương, mu bàn tay có vết dao găm lướt qua, còn đang chảy máu, chỉ xử lý đơn giản một chút, vật tư y tế của quân đội có hạn, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-cap-thap-vi-bac-880/4848300/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.