Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Hiểu Mạn hai mắt đẫm lệ nhìn anh, vì khóc mà giọng khàn khàn: “Tư Hạo, nhưng em rất sợ, em thật sự rất sợ, em đã mất một người mẹ rồi...”
Long Tư Hạo biết cô lại nhớ tới Lê Tố Phương đã mất, hai tay anh khẽ nâng khuôn mặt cô, ngón cái lau đi nước mắt nơi khóe mắt cô, cúi đầu hôn lên môi cô, an ủi nói: “Bà xã, em không tin ông xã sao? Ông xã nói mẹ em không sao nhất định sẽ không sao, tin anh đi, đừng khóc, em như vậy anh rất đau lòng.”
Tiểu Nghiên Nghiên đứng bên cạnh bọn họ “òa” một tiếng bật khóc.
“Hu hu... Ba, con cũng rất sợ... Hu hu... Bà ngoại... Hu hu...”
Long Tư Hạo thấy Tiểu Nghiên Nghiên cũng khóc, anh buông Lê Hiểu Mạn ra, ngồi xuống: “Nghiên Nghiên cũng phải tin ba, bà ngoại con nhất định không có việc gì đâu.”
Tiểu Nghiên Nghiên chớp hai mắt đẫm lệ: “Nhưng bà ngoại chảy rất nhiều máu.”
Lạc Thụy và Lăng Hàn Dạ đúng lúc chạy đến bệnh viện.
Nghe thấy lời Tiểu Nghiên Nghiên nói, Lạc Thụy bước nhanh tiến lên, nhìn bé nói: “Vật nhỏ, chảy nhiều máu chưa chắc đã có chuyện gì, cái đó, sau này vật nhỏ lớn lên...”
Biết câu sau Lạc Thụy sẽ nói gì, ánh mắt Long Tư Hạo lạnh thấu xương nhìn về phía cậu ta: “Cậu cứ thử nói tiếp đi?”
Thấy Long Tư Hạo thần sắc âm trầm, Lạc Thụy rụt rụt cổ: “Tổng giám đốc không cho nói thì tôi không nói nữa.”
Dứt lời, cậu nhìn về phía Lê Hiểu Mạn hai mắt đẫm lệ, khẽ nhíu mày: “Phu nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557417/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.