Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lúc này khói mù đã tan hoàn toàn, đám người Lạc Thụy, Lăng Hàn Dạ, Lâm Mạch Mạch thấy Lê Hiểu Mạn và Tiểu Long Dập không có chuyện gì, sợ hãi trong lòng mới tan đi, yên tâm lại.
Lạc Thụy nghi hoặc nhìn về phía Lăng Hàn Dạ: “Vì sao bom không nổ?”
Lăng Hàn Dạ tức giận nhìn cậu ta: “Cậu muốn nổ à?”
“Đương nhiên tôi không muốn, xem ra quả bom này là giả.”
Hoắc Vân Hy nhìn Long Tư Hạo ôm chặt Lê Hiểu Mạn, anh ta xiết chặt hai tay, muốn tiến lên hỏi cô có sao không, có bị thương không, lại không tìm thấy lý do và dũng khí.
Tiếng nổ vừa rồi cũng dọa anh ta sợ tới mức sắp hồn phi phách tán, anh ta chưa từng sợ hãi như vậy.
Bây giờ thấy Lê Hiểu Mạn bình yên vô sự, anh ta đột nhiên cảm thấy chỉ cần cô có thể sống sót an toàn, đó chính là tâm nguyện lớn nhất đời này của anh ta.
Giờ phút này với anh ta mà nói, an toàn của cô quan trọng hơn tất cả của anh ta.
Anh ta có thể có được cô hay không, có thể cướp lại cô từ trong tay Long Tư Hạo hay không đã không còn là chuyện quan trọng nhất nữa.
Chỉ cần cô an toàn, chỉ cần cô hạnh phúc, quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
Hàn Cẩn Hi đứng ở cách đó không xa, nhìn người một nhà nọ ôm nhau, lo lắng và sợ hãi trong lòng khi nghe thấy tiếng nổ cũng tan biến.
Đôi mắt lam của anh chăm chú nhìn Lê Hiểu Mạn bình yên vô sự một hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557416/chuong-853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.