Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau khi cúp điện thoại, Sophie nở nụ cười thâm độc, xoay người tiến vào nhà, nhưng không nhìn thấy Lê Hiểu Mạn dưới đất.
“Người đâu?”
Cô ta đang nghi ngờ Lê Hiểu Mạn đi đâu, Lê Hiểu Mạn núp hông cửa cầm gậy giật điện trong tay, ấn chốt mở đánh vào gáy cô ta.
“A…”
Bị điện giật hét lên một tiếng, liền ngã xuống đất, ý thức dần không rõ.
Tầm mắt mơ hồ nhìn Lê Hiểu Mạn xuất hiện trước mắt, không dám tin: “Cô… Cô…”
Cô ta ngã xuống đất, Lê Hiểu Mạn liền ngồi xuống, ánh mắt sắc bén nhìn cô ta, nụ cười yếu ớt: “Tôi cái gì? Tôi căn bản không ngất xỉu.”
“Cô…”
Sophie kinh hoảng nhìn cô, muốn đứng lên, nhưng toàn thân vô lực: “Cô… Cô muốn thế nào…”
Lời cô ta còn chưa dứt, liền hôn mê bất tỉnh.
Lê Hiểu Mạn nhìn Sophie ngất đi, đôi mi thanh tú nhíu lại, cô ta và người thần bí nói muốn phá hủy cô, từ từ hành hạ cô, cô nghe được.
Cô không ngờ lòng dạ cô ta lại ác độc như vậy.
Nếu như cô không phải giả vờ bất tỉnh, cô thật sự không biết sau khi cô tỉnh lại sẽ xảy ra chuyện gì.
Cô không hiểu người thần bí rời đi, Sophie đuổi theo nói gì với người thần bí, vì cô ở trong nhà nên không nghe được.
Nhìn Sophie hồi lâu, cô mới đứng lên, sau đó thừa dịp Sophie chưa tỉnh lại, nhanh chóng rời đi.
Lúc này trời đã tối đen, ban đêm trong rừng cây kinh khủng nhất, côn trùng kêu vang, tiếng chim hót giống như quỷ khóc sói tru dọa người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557387/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.