Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Người thần bí lạnh lùng câu môi, bắt được cổ tay cô, đột nhiên dùng súng đập gáy cô, muốn đánh cô ngất.
Sau cổ truyền tới cảm giác vừa đau vừa tê dại, Lê Hiểu Mạn nhắm mắt, dứt khoát tương kế tựu kế té xỉu xuống đất.
Người thần bí nhìn cô té xuống đất, ác độc cười một tiếng, đưa tay tháo mặt nạ người trên mặt, lộ ra khuôn mặt Lê Hiểu Mạn không thể quen thuộc hơn nữa, mà môi anh ta nở nụ cười thâm độc hơn.
Lê Hiểu Mạn làm bộ hôn mê vì nằm dưới đất, nên cô chỉ có thể nhìn thấy ống quần người thần bí, không cách nào thấy mặt anh ta, cũng không biết dáng vẻ người thần bí thế nào.
Ánh mắt người thần bí lạnh lùng nhìn cô một hồi liền xoay người, lấy điện thoại ra gọi.
“Tôi đã mang cô tới tới rừng cây ngoại ô rồi, cô muốn làm gì, cô ta tạm thời không thể chết, cô hành hạ cô ta thế nào đều được, nhưng tuyệt đối không thể giết cô ta.”
Thanh âm người thần bí rất lạnh, mang theo nồng đậm cảnh cáo.
Lê Hiểu Mạn nằm dưới đất nghe lời người thần bí, suy đoán anh ta đang gọi cho ai, người thần bí cúp điện thoại, sau đó đeo mặt nạ, đi tới bên người Lê Hiểu Mạn, ánh mắt hung ác nhìn cô, ôm cô đi về phía rừng cây.
Tới một căn nhà cũ nát anh ta mới dừng lại, ném Lê Hiểu Mạn vào trong nhà bẩn thỉu.
Căn nhà thông gió bốn phía, diện tích chưa đủ 20 mét vuông, tường tróc ra mảng lớn, gạch ngói cũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557386/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.