Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Năm năm trước anh ta từng tới đây rất nhiều lần cho nên rất quen thuộc căn phòng này, anh ôm Ngụy Vũ Bân đi vào phòng Lâm Mạch Mạch nhìn qua, phát hiện trong phòng chỉ có đồ dùng của cô lập tức anh qua phòng khác.
Phòng khác anh thấy đồ của đàn ông, còn có cả đồ của trẻ con.
Trong người nào đó xác định được rồi mới nhếch môi cười, để Ngụy Vũ Bân xuống sau đó nhìn bé: “Đứng ở đây không cho phép ra ngoài, nếu không chú sẽ mang mẹ cháu đi, để cháu mãi mãi không nhìn được cô ấy.”
Dứt lời anh xoay người ra khỏi phòng cũng nhốt luôn Ngụy Vũ Bân trong phòng.
Lâm Mạch Mạch thấy vậy chỉ ra cửa tức giận nhìn anh: “Lăng Hàn Dạ, anh *** nó cút ra ngoài cho tôi.”
Lăng Hàn Dạ nheo mắt, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh, bước chân dài tiến lên bóp chặt cổ tay cô muốn kéo cô vào phòng sau đó đóng phịch cửa lại.
Lâm Mạch Mạch tránh anh ta, lạnh lùng nhìn: “Lăng đại thiếu gia, vị hôn phu của tôi sắp về rồi, mời anh cút đi cho tôi, không nên ở đây phá hoại tình cảm của vợ chồng chúng tôi.”
“Vợ chồng?” Lăng Hàn Dạ cười cười, giọng nói trêu tức: “Vợ chồng mà còn chia phòng sao?”
Lâm Mạch Mạch đang muốn lên tiếng thì âm thanh trêu chọc của Lăng Hàn Dạ lại vang lên.
“Anh ta không thỏa mãn em cho nên mới không chung phòng với anh ta sao?”
Sự châm chọc rõ ràng của anh ta làm cho Lâm Mạch Mạch xiết chặt hai tay, cô kìm nén sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557364/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.