Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Bởi vì cô biết những lời anh nói chính là ép cô tức giận.
Lê Hiểu Mạn thấy Lăng Hàn Dạ gặp Lâm Mạch Mạch mà nói ra những lời lộ liễu như thế, cô nhíu mày nhìn Long Tư Hạo ý bảo anh bảo Lăng Hàn Dạ đừng nói bậy nữa.
Long Tư Hạo nắm tay tiểu Nghiên Nghiên đi đến trước mặt cô, đôi mắt đầy ý cười nhìn con gái: “Nghiên Nghiên còn muốn chơi gì?”
Tiểu Nghiên Nghiên quay đầu nhìn nơi khác, mím môi nhăn mày đầy không vui: “Chẳng hứng thú trò gì cả.”
Lê Hiểu Mạn thấy biểu tình của tiểu Nghiên Nghiên không đúng lắm, nhìn bé một cái lại nhìn Long Tư Hạo: “Hai ba con cãi nhau sao?”
Long Tư Hạo đang muốn nói thì tiểu Nghiên Nghiên đã lên tiếng trước anh.
“Mẹ, con và ba không cãi nhau đâu.”
Nghe vậy Lê Hiểu Mạn nhìn bé, ánh mắt đầy nghi ngờ: “Vậy vì sao con không vui?”
Tiểu Nghiên Nghiên nhướn mày cười ngọt ngào với cô: “Con làm gì không vui chứ, mẹ bị con lừa rồi, là con cố ý làm bộ không vui đó/
Nghe bé nói vậy, Lê Hiểu Mạn cũng không tin lắm, Lê Hiểu Mạn không thể nào vô duyên vô cớ xuất hiện ở chỗ này, cô mới không tin ba người đàn ông cao to lại đến công viên giải trí của trẻ em chơi, chuyện này chờ trở về cô sẽ hỏi anh.
Cô ngẩng đầu nhìn Lâm Mạch Mạch, khóe môi nở nụ cười: “Mạch Mạch, mình tiễn cậu.”
Có Lăng Hàn Dạ ở đây cô cũng không thể để cô ấy và Ngụy Vũ Bân chơi cùng. Nhỡ may Lăng Hàn Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557363/chuong-800.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.