Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Chấn Hoa thấy cô muốn đút cho mình thì thôi không kiên trì muốn lấy canh trong tay cô nữa, chỉ là trong lòng càng cảm thấy áy náy hơn.
Ông cảm thấy chị mình sau khi đưa Lê Hiểu Mạn đi rồi đối xử tốt với cô, hẳn là vì cảm thấy có lỗi với cô.
Mà nguyên nhân xa cách với Lê Hiểu Mạn sau này ông cũng không biết.
Giúp Lê Chấn Hoa ăn xong, Lê Hiểu Mạn nói mấy câu với ông, để cho Lê Văn Bác ở lại chăm sóc Lê Chấn Hoa, sau đó cô mang bát xuống bếp rửa.
Cô rửa xong cũng đúng lúc Lê Văn Bác đang ra khỏi phòng Lê Chấn Hoa.
Thấy vậy, Lê Hiểu Mạn đi lên phía trước, thấy Lê Chấn Hoa nghỉ ngơi, cô mới ngẩng đầu nhìn Lê Văn Bác sắc mặt không tốt lắm: “Anh Văn Bác, em có lời muốn nói với anh, chúng ta ra sân thượng được không.”
Lê Văn Bác gật nhẹ đầu đi theo cô.
Lên sân thượng, Lê Hiểu Mạn xoay người về phía anh, đôi mi thanh tú nhíu chặt: “Anh Văn Bác, giờ thân thể cậu không tốt như trước, năm nào cũng mệt đi không ít, nhưng cậu vừa phải bận rộn chuyện trong cửa hàng, vừa trong nhà, thật quá sức, cậu cần người chăm sóc, mà anh không thể thời thời khắc khắc chăm sóc cậu, vậy nên...”
Lê Văn Bác cắt ngang lời cô, nhìn sâu vào mắt cô: “Mạn Mạn, anh biết em muốn nói cái gì? Em muốn anh sớm kết hôn đi đúng không?”
Lê Hiểu Mạn nhìn anh gật nhẹ đầu: “Anh hiểu là được rồi, giờ cậu rất mong anh kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557331/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.