Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đúng lúc chỉ có vài người giúp việc lau dọn sàn nhà trong sảnh, nhìn thấy bọn họ ôm nhau đi vào liền nhanh chóng đứng lên, kính cẩn chào: “Thiếu gia, thiếu phu nhân.”
Lê Hiểu Mạn quét mắt nhìn một hàng người giúp việc đang đứng trước mặt mình, khóe môi hơi cong, một tay cô khẽ vuốt ve bụng dưới của mình, thanh âm không lớn không nhỏ: “Tư Hạo, anh đoán xem trong bụng em là con trai hay con gái?”
Một vài người giúp việc đứng sau lưng cô nghe được lời này, bọn họ vẻ mặt khác nhau tôi nhìn cô cô nhìn tôi, như là đang muốn hỏi ‘Thiếu phu nhân mang thai?’
Long Tư Họ nghe cô bỗng nhiên nói như vậy, hơi run run, đôi mắt dẹp dài híp lại, khóa cô vào cái nhìn sâu lắng của mình, đôi môi mỏng ghé sát đến bên góc tai cô, giọng nói trầm thấp: “Bà xã, vở kịch này ở đâu ra?”
Lê Hiểu Mạn nhíu mày nhìn anh cười cười dịu dàng: “Anh đoán là con gái sao! Nhưng em lại đoán là con trai nha, đứa bé lần này em mang chắc chắn là trai.”
Long Tư Hạo thu lại ánh mắt, lại thâm trầm liếc cô thêm cái nữa, sau đó cúi người bế ngang cô lên, bước chân sải lớn băng qua đại sảnh tiến vào thanh máy chuyên dụng lên thẳng lầu ba.
Vào phòng ngủ, Long Tư Hạo nhấc chân trực tiếp đá một phát đóng luôn của phòng ngủ lại.
Rất nhanh chóng anh đã ôm cô bước đến chiếc giường lớn sang trọng.
Sau khi đặt cô nằm xuống giường xong, anh đang tính ngồi dậy thì hai cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557280/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.