Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Hiểu Mạn cúi đầu nhìn cô bé cười: “Được, mẹ sao nỡ đi chứ, ở lại với Nghiên Nghiên. “
“Con phải lôi kéo mẹ ngủ.” Tiểu Nghiên Nghiên cong cong khóe mắt, cười nhìn mẹ mình, vươn tay ra.
Lê Hiểu Mạn thuận thế nắm tay bé, cúi đầu hôn lên trán, ngữ khí ôn nhu: “Ngủ đi.”
“Vâng” Tiểu Nghiên Nghiên ngọt ngào cười gật đầu, nằm trên giường nhắm mắt lại.
Bởi vì đồng ý ở lại với Tiểu Nghiên Nghiên rồi, nên Lê Hiểu Mạn ở lỳ trong phòng ngủ luôn.
Trời vừa xẩm tối, cửa phòng ngủ bị người khác đẩy ra, Long Tư Hạo dáng người anh tuấn đi đến.
Bước chân anh rất nhẹ, lập tức xoải bước tới phía sau Lê Hiểu Mạn, trực tiếp bế cô lên, cũng thuận thế ôm eo cô, giữ chặt cô vào lòng.
Không đợi cô kinh hô lên tiếng, anh đã cúi đầu bịt chặt môi cô.
“Ưm Long Tư Hạo buông xuống đi, em có chuyện muốn bàn ưm... ưm”
Bởi vì sợ đánh thức Tiểu Nghiên Nghiên, Lê Hiểu Mạn không dám nói quá lớn.
Long Tư Hạo ôm cô không buông, hôn lên môi cô.
Mãi đến khi hôn đến mức cô khó thở, anh mới từ từ rời khỏi môi cô.
Lê Hiểu Mạn sắp hít thở không thông vừa được thả ra vội vàng hít thở, bộ ngực đầy đặn vì động tác hô hấp mà hơi rung động, Long Tư Hạo nhìn, đôi mắt tối đen như mực híp lại, máu toàn thân sôi trào, một luồng nhiệt lủi xuống khiến chỗ nào đó của anh dựng đứng lên.
Trong mắt anh tràn đầy ham muốn, cúi người ghé sát bên tai Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557201/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.