Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nhìn tiểu nha đầu thông minh lanh lợi trước mặt, Long Tư Hạo nở nụ cười ôn hòa: “Biểu hiện của chú rất rõ ràng sao, sao lại bị nhìn ra.”
Dứt lời, anh đi lên trước, bàn tay trắng nõn xoa đầu Tiểu Nghiên Nghiên đầy cưng chìu, môi mỏng cong lên: “Không hổ là con gái của Hiểu Hiểu, rất thông minh.”
Anh lập tức ngồi xổm xuống, bế Tiểu Nghiên Nghiên ngồi xuống ghế sa lon trong phòng ngủ, ánh mắt nhu hòa: “Nghiên Nghiên, cháu có thể nói cho chú biết, về những chuyện năm năm nay của mẹ cháu không.”
Tiểu Nghiên Nghiên chớp chớp đôi mắt nhỏ: “Chú đẹp trai cháu vẫn còn nhỏ, biết không nhiều lắm.”
Long Tư Hạo liếc nhìn cô bé cong môi cười: “Cháu biết được bao nhiêu thì nói với chú bấy nhiều.”
Tiểu Nghiên Nghiên thoáng suy tư, ngẩng đầu nhìn anh hỏi: “Nói cho chú biết rồi cháu sẽ được gì ạ?”
Long Tư Hạo nheo mắt, ánh mắt vẫn như cũ nhu hòa nhìn Tiểu Nghiên Nghiên: “Chú sẽ đáp ứng mười nguyện vọng của cháu.”
“Thật chứ?” Đôi mắt Tiểu Nghiên Nghiên sáng ngời, khuôn mặt non nớt nhỏ nhắn nở nụ cười ngọt ngào, giọng nói trong trẻo: “Chú đẹp trai, chú thật tốt.”
Long Tư Hạo khẽ nhướng mày, nở nụ cười nhìn cô bé: “Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy.”
Tiểu Nghiên Nghiên gật đầu với Long Tư Hạo, liền nói những chuyện mà năm năm nay cô bé biết về mẹ mình cho anh biết.
Long Tư Hạo muốn hiểu rõ chuyện của cô, cho nên hỏi Tiểu Nghiên Nghiên rất nhiều vấn đề.
Hai cha con hàn huyên đến rất khuya.
Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557195/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.