Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Không đợi cô trả lời, anh lại tiếp tục giọng mang theo thâm ý nói: “Vậy thì ép khô anh để giải trừ mối hận trong lòng em.”
Nghe vậy, Lê Hiểu Mạn hí mắt nhìn anh, nghi ngờ hỏi: “Ép khô cái gì?”
Ánh mắt Long Tư Hạo mập mờ nhìn cô: “Em nói sao? Anh dạy em ép, trước tiên như vậy…”
Dứt lời, anh cúi đầu xuống, dùng sức vồ lấy môi cô, lưỡi dài bá đạo liến hôn hàm răng cô, cuồng dã dây dưa cái lưỡi thơm tho mềm mại của cô.
Lê Hiểu Mạn bị anh hôn thở không thông, hai tay mảnh khảnh nhẹ đánh ngực anh.
Nhận ra cô không thể hít thở, Long Tư Hạo lui ra, đợi cô thở nổi, anh lại vồ lấy đôi môi cô, hôn vô cùng sâu và cuồng dã.
Lưỡi dài của anh tựa như muốn xuyên thấu cổ họng cô, xâm nhập như vậy khiến Lê Hiểu Mạn không chịu nổi, hai tay cô chắn trước ngực anh, muốn kêu anh dừng lại, nhưng anh lại nuốt lời cô.
Long Tư Hạo hôn cô đến khi cô sắp hít thở không thông lần nữa, mới lui ra.
Lúc cô cố gắng hít thở không khí mới mẽ, Long Tư Hạo đứng thẳng người.
Lê Hiểu Mạn đang hít thở sâu nghe tiếng, cô ngước mắt nhìn Long Tư Hạo, thấy anh đã không mảnh vải che thân.
Trên người truyền đến lạnh lẽo, cô nhìn chính cô lần nữa, thấy chính cô cũng không biết bị cởi quần áo không mảnh vai che thân từ lúc nào.
Cô tức giận nhìn Long Tư Hạo, vừa muốn lên tiếng, môi mỏng Long Tư Hạo đã ép xuống, che môi cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557194/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.