Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hơn ba tháng không có anh, giờ tâm tình cô rất phức tạp, đau lòng, bi thương, khiếp sợ, áy náy, tự trách...
Cô nức nở nói: “Tư Hạo, anh đã về rồi, rốt cuộc anh đã về rồi, anh đã đi đâu? Em rất nhớ anh, con của chúng ta... Tư Hạo, xin lỗi... Thật xin lỗi...”
Long Tư Hạo bị cô ôm lấy mà thân thể cứng đờ, ánh mắt thâm thúy, đôi mắt đen thẫm khiến người ta nhìn vào không thể thấu được tâm tình của anh.
Khuôn mặt anh chỉ hiện lên vẻ đạm bạc, không vì lời nói của cô mà thay đổi biểu cảm, thản nhiên phun ra hai chữ: “Buông ra.”
Lời nói của anh rất nhẹ, không tăng thêm ngữ điệu, nhưng hai chữ này đủ khiến người ta lạnh sống lưng.
Nghe anh nói buông ra, Lê Hiểu Mạn không dám tin, còn cho rằng mình nghe lầm.
Cô ngước mắt nhìn Long Tư Hạo, nước mắt dừng rơi: “Tư Hạo, anh... Anh nói gì? Anh bảo em buông anh ra?”
Cô vẫn ôm anh như cũ, không buông tay.
Khuôn mặt Long Tư Hạo lạnh lùng, tự kéo tay Lê Hiểu Mạn ra khỏi người.
Long Tư Hạo thấy Long Tư Hạo bỏ tay mình ra, nước mắt vừa ngừng lại tiếp tục rơi xuống.
“Tư Hạo, anh... Tại sao?”
Long Tư Hạo lạnh lùng nói: “Tại sao không đợi được anh vài tuần? Con của chúng ta sắp ra đời, sao còn đi gặp Hoắc Vân Hy? Tại sao không đợi con ra đời rồi ở bên Hoắc Vân Hy? Em thật sự không buông được hắn ta hay sao? Em không có tư cách làm mẹ, là em hại chết con của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557096/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.