Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Mắt anh đỏ thẫm, khóe môi thê lương nhếch lên, thì ra muốn chia rẽ anh và Lê Hiểu Mạn, không chỉ là người, còn có ông trời…
Ung thư thời kỳ cuối, anh còn có cơ hội cùng Lê Hiểu Mạn bạc đầu giai lão sao? Còn có thể cùng nhau nhìn đứa nhỏ của bọn họ lớn lên sao?
Anh muốn ở bên cô tại sao khó khăn như vậy?
Lê Hiểu Mạn rửa mặt xong đi ra thấy anh đứng ở cửa phòng tắm, nhưng điện thoại rớt dưới đất, hai mắt đỏ thẫm dọa người, trên mặt là bi thương và thống hận chưa từng có…
Nhìn anh đứng tại chỗ bất động giống như bị lấy hồn đi, Lê Hiểu Mạn lo lắng: “Tư…”
Cô đang muốn lên tiếng, Long Tư Hạo bất chợt kéo cô vào trong ngực, siết chặt hai cánh tay, ôm thật chặt.
Lê Hiểu Mạn ngẩn ra, cô ngước mắt nhìn anh, còn chưa kịp hỏi sao thế, môi mỏng anh chợt vội vàng hôn lên môi cô.
Đến khi cô sắp sặc, anh mới rời khỏi môi cô.
Nhìn môi cô bị hôn sưng đỏ, ánh mắt Long Tư Hạo sâu thẳm mang theo mê luyến và quyến luyến cùng với đau lòng nhìn cô.
Lê Hiểu Mạn thấy Long Tư Hạo nhìn cô chằm chằm, cô cau mày, lo lắng hỏi: “Tư Hạo, anh sao thế? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao anh nhìn em?”
Long Tư Hạo cúi đầu xuống, trán kề trán cô, ngưng mắt nhìn cô, thanh âm trầm thấp khàn khàn: “Hiểu Hiểu, nếu như có một ngày anh rời xa em, em có thể sống thật tốt được không?”
Nghe lời anh, đáy lòng Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557084/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.