Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lê Chấn Hoa và Lê Tố Phương vốn muốn kiếm được tiền nhờ việc này cộng thêm tiền bọn họ tích góp mua một căn nhà ở trung tâm thành phố, nhưng còn chưa đi xem phòng ốc, Lê Tố Phương đã qua đời, chuyện này phải gác lại.
Nửa tháng trước, Lê Chấn Hoa và Lê Văn Bác dọn ra khỏi Ngự Yến Lầu, hai người mướn căn hộ hai phòng ở ngoài, gần Ngự Yến Lần, cách nhau chưa tới 200 thước.
Căn hộ 120 mét vuông coi như rộng rãi, hơn nữa giá cả không đắt lắm.
Vì Lê Hiểu Mạn gọi trước, Lê Văn Bác biết cô sẽ đến, nên đứng ở địa điểm đã hẹn chờ cô.
Thấy Lê Hiểu Mạn từ trên xe taxi đi xuống, anh ta lập tức đi lên, đưa tay đỡ cô.
Lê Hiểu Mạn đứng vững, ngước mắt nhìn anh ta, mím môi cười: “Anh Văn Bác, cảm ơn.”
Lê Vân Bác chuẩn bị lên tiếng, đột nhiên một chiếc xe Bentley dừng lại sau lưng Lê Hiểu Mạn không xa, người xuống xe chính là Hoắc Vân Hy.
Thấy Hoắc Vân Hy, Lê Văn Bác nhíu mày, ánh mắt thoáng qua tia phức tạp.
“Mạn Mạn…” Nghe tiếng Hoắc Vân Hy sau lưng, Lê Hiểu Mạn xoay người, thấy anh ta đang đi tới cô.
Vẻ mặt cô kinh ngạc, nheo mắt, lạnh lùng nhìn anh ta: “Anh đến làm gì?”
Bất kể sắc mặt Lê Hiểu Mạn lạnh lùng bao nhiêu, Hoắc Vân Hy vẫn cười ôn nhu: “Mạn Mạn, anh đến thăm cậu.”
Dứt lời, anh ta lại nhìn Lê Văn Bác, lễ phép cười một tiếng: “Văn Bác, cậu có ở nhà không?”
Lê Hoắc Bác nhìn Hoắc Vân Hy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557074/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.