Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Anh không vùi năm ngón tay thon dài vào mái tóc đen mềm mại của cô nữa mà từ từ lui ra, áp lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, anh nhìn cô chăm chú, mím chặc môi mỏng, trầm giọng nói: “Tôi biết con đường yêu em sẽ rất khó khăn, nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc giữa chừng, từ lúc tôi quyết định đi vào cuộc sống của em, tôi chưa từng nghĩ tới dễ dàng rời đi, Hiểu Hiểu, trừ phi em hạnh phúc, nếu không, tôi sẽ không bước ra khỏi cuộc sống của em.”
Lời nói này của Long Tư Hạo sẽ dễ dàng khiến bất kỳ người phụ nữ nào nghe được cũng thấy cảm động đi!
Thế nhưng Lê Hiểu Mạn vẫn nói những lời độc ác với anh, cô lạnh lùng liếc nhìn anh: “Long Tư Hạo, thật xin lỗi, tôi nghe không hiểu ý anh nói, cũng thật sự không muốn hiểu, xin anh đừng dây dưa với tôi nữa, cuộc sống của tôi không cần có anh xuất hiện.”
Dứt lời, thừa dịp Long Tư Hạo không có chú ý, cô dùng sức đẩy anh ra, rồi mở cửa phòng ra, chạy ra ngoài.
Long Tư Hạo liếc nhìn bóng lưng chạy ra của cô, vẻ mặt sắc bén, đôi mắt thâm thúy tràn đầy cảm xúc phức tạp, đau đớn trong mắt anh, dần bị giấu đi, thay vào đó là sự thâm trầm khiến người ta suy nghĩ không ra.
.......
Sau khi rời khỏi phòng, Lê Hiểu Mạn trực tiếp xuống tầng dưới, chào hỏi với Hoắc Nghiệp Hoằng, nói có chuyện muốn trở về trước, còn không chờ Hoắc Nghiệp Hoằng đáp ứng, cô đã trực tiếp ra khỏi phòng khách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556708/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.