Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Mạn Mạn...” Hoắc Vân Hy nhìn vào ánh mắt xa cách của Lê Hiểu Mạn, bàn tay cầm áo của anh dừng lại giữa không trung, trái tim đau đớn.
Anh chỉ muốn giữ cô lại, không nghĩ sẽ làm cô bị tổn thương như vậy.
Giờ phút này, ngay cả dũng khí đứng trước mặt cô anh cũng không có, lông mày nhíu chặt, ánh mắt phức tạp: “Mạn Mạn, cho anh thêm cơ hội đi, anh...”
Điện thoại trong tay anh đột nhiên vang lên, anh không đón.
Chỉ là người gọi tới luôn không từ bỏ ý định, điện thoại cứ đổ chuông, một lần lại một lần.
Không biết đã kêu bao nhiêu lần, Hoắc Vân Hy rốt cuộc mới lấy điện thoại ra, là Hạ Lâm gọi tới.
Anh nheo mắt lại, cúp máy, rồi tắt điện thoại.
“Mạn..” Sau đó anh ngước mắt lên nhìn, lại thấy Lê Hiểu Mạn đang chạy ra phía ngoài rừng.
“Mạn Mạn..” Anh lo lắng đuổi theo, gọi lớn.
Lê Hiểu Mạn thấy Hoắc Vân Hy đuổi theo, lại càng muốn chạy nhanh hơn.
Khi ra khỏi rừng cây, cô đã thấy chiếc xe mày bảo thạch đen Rolls-Royce đang dừng bên đường.
Cô giật mình, ánh mắt hiện lên tia mừng rỡ, cô nhận ra được chiếc xe kia là của Long Tư Hạo.
Lúc này Long Tư Hạo đang đặt một tay lên tay lái, môi mỏng khẽ nhếch, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía trước.
Lúc thân ảnh Lê Hiểu Mạn hiên lên trong tầm măt anh, ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó, anh xuống xe, đứng tại chỗ chờ Lê Hiểu Mạn.
Chỉ có điều, thấy cô bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556689/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.