Năm năm không ngắn không dài, thế sự lại lần nữa luân chuyển.
Năm ấy rời khỏi sự bảo hộ của kinh đô đến với tương lai mịt mù chỉ với một thanh gươm vỏ đen cũ kĩ, cưỡi trên bốn vó của Hồng Phi, cùng hùng ưng liều mạng gia nhập biên cảnh, tắm trong máu tươi mà sống, những lúc thập tử nhất sinh, từng dòng máu trong cơ thể như gào lên, tuyệt đối không thể chết một cách dễ dàng như vậy.
Trong tay ta còn đang nắm lấy vận mệnh của chính gia tộc mình.
Ta vì gia tộc mà cứu rỗi thiên hạ.
Thì giờ đây, dưới sự thay đổi của thời gian, đến lượt thiên hạ chứng kiến cánh hùng ưng trở về.
Năm năm đổi lấy niềm tin bất diệt của biết bao con người, dường như trở thành một huyền thoại bất khả xâm phạm, Đại Tướng Quân duy nhất của triều đình Tát Ta được phong vị ngay tại biên quan, khi xung quanh chỉ là những xác chết chất thành đống cùng huyết tanh chảy thành sông.
Ngày trở về kinh đô Vạn Niên, ta đem theo ba nghìn quân mà tới, để lại biên cảnh chín vạn quân, ra sức thúc ngựa mà trở về.
Hôm đấy nắng chiếu cao đỉnh đầu, tiết trời đã sớm rời xuân sang hè, cái nóng bức như lửa thiêu, từng vầng trán đổ những giọt mồ hôi mỏng, lê bước chân nặng nề nhưng có trật tự đạp lên mặt đất, tiến thẳng về kinh đô đã sớm mong chờ.
Ta ngồi trên lưng Hồng Phi, khôi giáp nặng nề đặt ở trên người, đầu đội mũ giáp chỉnh chu, bên hông luôn dắt một thanh gươm đen xì cũ kĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sach-niem-duong-le/468366/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.