Bốn vó tung trên mặt đất đầy bùn, bờ lông mềm mại chuyển động xinh đẹp theo hướng gió thổi, Hồng Phi toàn thân như lửa cháy, ngân lên một khúc hí dài tận trời cao, đem ta ngồi trên yên ngựa, phóng đi như vũ bão, từng bước chân của nó, là một sự mạnh mẽ đến tồn đọng theo thời gian.
Xen lẫn tiếng ngân kéo dài của Hồng Phi, là một khúc ngân khác.
Ngay sát phía sau, là hắc mã toàn thân như ngọc đen được mài dũa trân quý, mi tâm có vệt trắng như đốt chu sa trên tâm mĩ nhân, cưỡi trên lưng thân ảnh họa thủy, ôn nhuận như ngọc, suối tóc đen của hắn vờn theo từng làn gió, giá một tiếng hắc mã ra sức đuổi theo bóng lưng của ta.
Ta đuôi mắt nhìn về sau, đột ngột va chạm ánh nhìn của Tề Sách.
Như vạn vì tinh tú, uy nghiêm, sắc bén, nghiêm túc, không giống như đang đuổi theo con mồi, ánh mắt của hắn, như là một quyết tâm đã bị chôn vùi bao lâu nay đột ngột nổi dậy.
Ta hạ mi mắt, ngoảnh đầu trở về.
Nhìn bầu trời trên cao, ta nhắm lại đôi hàng mi, bàn tay níu lấy dây cương, Hồng Phi đánh một vòng lớn trở về, đột ngột quẹo hướng, hắc mã của Hầu Gia không vì thế mà hoảng hốt, dường như rất có linh tính, hai ba cước đã vòng theo.
Chúng ta cưỡi tuấn mã phi trên ngoại ô Cẩm Thành, nhanh như sấm đánh. Bất kể ta đi hướng nào, đằng sau vẫn sẽ luôn có bóng chiến mã đuổi theo.
Đột nhiên nhớ về năm tháng đấy, ta đi một bước, bên tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sach-niem-duong-le/468356/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.