Chuyện năm xưa như một khúc hát bị lãng quên, cứ ngỡ cả đời cũng sẽ không nhớ lại được.
Tuy nhiên khi ngón tay khẽ chạm vào đàn tranh, giai điệu ấy lại cứ chậm rãi trở về.
Kinh đô năm ấy của Tát Ta không giống như kinh đô Vạn Niên của ngày nay bá tánh áo ấm no bụng, đời sống sung túc.
Năm đó triều đình Tát Ta đổi vua.
Tiên hoàng chết ngay trên giường của Hoa quý phi, Hoàng Hậu tự vẫn đi theo, Đế Hậu mất, toàn thể nữ nhân hậu cung đều bị ban một chén rượu độc hoặc ba thước vải trắng.
Triều đình Tát Ta dấy lên phong ba nhuộm đầy huyết tanh hoàng tộc.
Thái Tử chết bất đắc kì tử được thuộc hạ phát hiện ở thanh lâu Phong Tuyết nổi danh.
Nhị hoàng tử bỏ mạng nơi chiến trường biên cương.
Hoàng tộc Tát Ta từng người từng người bỏ mạng, dân gian truyền miệng về từng sự kiện, bá tánh lo sợ, sống trong những tháng ngày khϊếp đảm. Cứ ngỡ Tát Ta đến đây là chấm dứt.
Năm ấy nổi danh giữa thiên hạ, chính là Tể Tướng quan nhất phẩm của triều đình.
Hắn được bá tánh gọi hai chữ phản thần.
Thần gϊếŧ Vua soán ngôi.
Bất nhân bất nghĩa bất trung, Tát Ta sẽ ra sao nếu vào tay của hắn.
Mọi người đồn đại sẽ không lâu sau sẽ có chiếu chỉ tuyên cáo toàn dân Tát Ta rằng triều đình đổi họ, người ngồi lên ghế rồng sẽ không ai khác chính là phản thần Tể Tướng đương triều ấy.
Tuy nhiên đến khi chiếu chỉ được đưa ra, toàn thể bá tánh lập tức chết khϊếp.
Phong tiểu hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sach-niem-duong-le/468348/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.