“Mau bỏ tôi xuống!” Mạnh Niệm Kì hổn hển mà trừng mắt hắn!
“Không bỏ.” Phí Tử Ngang ôm cậu, nhìn không chớp mắt mà tiếp tục về phía trước.
“Cậu điên à? Người khác sẽ thấy chúng ta thế nào?” Mạnh Niệm Kì nghĩ đến bản thân vậy mà bị người kia dùng cách bế công chúa rời đi, thực hạn không thể đào cái hầm mà chui vào.
“Điên chính là cậu! Không muốn sống nữa hả?” Phí Tử Ngang nghĩ đến một màn vừa rồi trong lòng còn sợ hãi, “Muốn anh hùng cứu mỹ nhân cậu còn sớm quấ.”
Mạnh Niệm Kì nghĩ hắn không thích mình chạm vào bạn gái hắn, trong lòng hơi khổ, không khỏi lạnh lùng mà nói, “Đúng, tôi chính là nghĩ muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, liên quan gì đến cậu?”
“Như thế này liền khiến cậu hiểu chuyện gì liên quan đến tôi.” Phí Tử Ngang cũng lạnh lùng trả một câu.
“Cậu muốn làm gì?”
“Cậu nói coi?” Phí Tử Ngang dịu dàng cười.
Mạnh Niệm Kì nhịn không được run lên một chút. Quật cường như cậu cũng không nén nổi có chút không yên. Cậu rất rõ cá tính Phí Tử Ngang. Bình thường hắn luôn cười cười, một khi nổi giận lên, là ai cũng đỡ không nổi.
Mới trước đây cậu từng lĩnh giáo qua một hồi. Có lần cậu muốn tặng thiếu gia quà, một mình chạy tới hồ nước bắt nòng nọc, thiếu chút nữa chết đuối.
Lần đó cậu bị thiếu gia la mắng một chút, mông còn bị hắn hung hăng đánh vài cái, hại cậu khóc đến rất thê thảm.
“Cậu… Cậu sẽ không như trước đây đối với tôi…”
“Cậu nói gì?” Phí Tử Ngang vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-vi-vuong-tu/1312488/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.