Vào một ngày chủ nhật, khi Tiên Âm còn đang vùi mình ngủ nướng thì cô bắt đầu cảm thấy khó chịu. Bụng cô quặn đau, hạ thân dường như cũng bị một thứ gì đó làm ươn ướt. Lúc đầu, cô cũng bỏ qua, tiếp tục sự nghiệp ngủ của mình. Nhưng càng lúc, cơn đau bụng càng dữ dội. Khi cô mở mắt ra, không khỏi hét lên một tiếng kinh hô:
- A.
Tiên Âm nhìn cái quần lót và đầm ngủ đã dính phải một chất dịch màu đỏ, trên mặt lóe lên một chút hoảng sợ. Sau đó, cô nhìn về phía ga giường trắng muốt, thật may mắn là cũng chưa bị cô làm dơ. Thấy vậy, cô mới thở phào nhẹ nhõm. Cô nhanh chóng lấy một bộ đồ màu tối, một miếng băng vệ sinh rồi chạy vào phòng tắm.
Từ phòng tắm bước ra, thân thể cũng đã được dọn sạch, cô mới nở nụ cười hài lòng, lấy chiếc lược trên bàn trang điểm, đem mái tóc đi cột cao lên, thoạt nhìn vừa hoạt bát vừa gọn gàng. Sau khi trở về với bộ dạng hoàn mỹ thường ngày, Tiên Âm nhanh chóng chạy xuống phòng khách để hưởng thụ bữa ăn trưa. Vừa đi, trong lòng cô không khỏi hiện lên suy nghĩ: Hôm nay rảnh, lại lười ra ngoài, chỉ cần ăn no xong cô sẽ ngủ tiếp. Nếu để người khác biết được ý nghĩ của cô, thế nào cũng liên tưởng đến một con mèo nhỏ ham ăn ham ngủ cho xem!
Dì Phương nhìn thấy tiểu thư nhà mình đến giờ này mới chịu rời khỏi phòng, không khỏi buông vài câu trêu ghẹo:
- Công chúa nhà chúng ta cứ ngủ để chờ hoàng tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-vong-du/1531485/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.