Như mọi hôm, Tiên Âm lại đến trường học. Vẫn theo thói quen cũ, cô đi thẳng đến bàn cuối lớp - chỗ ngồi mọi khi của mình - thì chợt phát hiện vịtrí của mình đã bị một kẻ ham ngủ chiếm chỗ. Cố gắng nén sự bực bộitrong lòng, cô cất giọng dịu dàng, không quên nở nụ cười tươi như hoarồi khẽ khều người kia:
-Này, bạn kia ơi, đây là chỗ của mình mà.
“Kẻ chiếm chỗ” không ngước mặt lên, chỉ mở miệng nói qua loa, dường như đang ngại phiền phức.
-Thì tìm chỗ khác đi, không được à?
Trong lòng Tiên Âm bắt đầu dậy sóng, nhưng vẫn không hề nói gì, chỉ lặng lẽđi tìm một chỗ khác. Cánh mày râu trong lớp nhìn bộ dạng ủy khuất củacô, trong lòng không khỏi mắng cái kẻ không biết điều kia. Cơ hội tốt để lấy hảo cảm của mỹ nhân là thế mà bị hắn ta bỏ qua một cách khôngthương tiếc! Nếu đổi lại là họ thì thế nào cũng phải biểu hiện phong độthân sĩ một phen…
Đương nhiên, khác với vẻ bề ngoại vô hại củamình, trong lòng Tiên Âm đang lên kế hoạch để chính “kẻ chiếm chỗ”. Tuybề ngoài của cô dịu dàng thùy mị, thực tế thì mức độ háo thắng và thùvặt của cô cũng không hề kém bà dì đanh đá của mình đâu. Thế nên, tronglúc không ai chú ý, một đôi mắt xinh đẹp thi thoảng lại ánh lên tianghịch ngợm, liếc xéo về phía kẻ chiếm dụng bàn mình.
Đúng lúcnày, giáo viên giảng dạy cũng bước vào, bắt đầu buổi học. Tiên Âm cũngngoan ngoãn lấy tập sách ra, bắt đầu sự nghiệp ghi chép. Dù sao, cô cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-vong-du/1531484/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.